kiến trúc nhà ở việt nam truyền thống.

LỜI NÓI ĐẦU:
 
Cùng với tiến trình phát triển kinh tế và đô thị hoá nông thôn tại Việt Nam, một số lượng lớn di sản văn hoá vật thể có sở hữu tư nhân như nhà ở dân gian được xây dựng với vì kèo bằng gỗ đã và đang bị mất đi một cách nhanh chóng. Do đó, năm 1997 một chương trình “Nghiên cứu điều tra nhà ở dân gian truyền thống trên toàn quốc Việt Nam” đã được tiến hành giữa sự hợp tác của Cục di sản, Bộ Văn hoá Thông Tin và Trường đại học nữ Showa-Nhật Bản1. Nhờ đó đã mở ra một cơ hội cho việc đào sâu nghiên cứu nhằm bảo tồn giá trị văn hóa kiến trúc của loại hình di sản này. Kết quả của dự án nêu trên đã thu thập được tổng số 4287 ngôi nhà tại 10 tỉnh thành (tính đến thời điểm năm 2002). Đến nay mặc dù đã có một số nghiên cứu về nhà ở dân gian đã được công bố, nhưng chưa có nghiên cứu nào được dựa trên một dữ liệu lớn cũng như không gian điều tra rộng và chi tiết.
Bài tiểu luận này dựa trên kết quả nghiên cứu, những công trình khoa học về nhà ở dân gian Việt Nam đã được công bố trên các tạp chí nghiên cứu khoa học, từ đó phân loại một cách hệ thống các hình thức vì kèo, kết hợp với những nghiên cứu về ý nghĩa của không gian và kết cấu, đặc trưng kỹ thuật, ngôn ngữ, so sánh giữa các địa phương, nhằm tìm ra những đặc trưng kiến trúc của nhà ở dân gian dân tộc Việt; tìm hiểu và đánh giá về những giá trị kiến trúc và nguồn gốc của các hình thức kiến trúc của nhà ở dân gian trong bối cảnh lịch sử và văn hóa của Việt Nam.